Chương 79: Khơi lên hứng thú Kiều Nam ôm cô, đi tới phòng tắm, mắt lại không hề chớp dừng ở trên người của cô, mỗi một lần thấy cô nhíu mày chặt hơn, nụ cười trên mặt hắn lại càng sâu hơn.
"Em không ngăn cản, anh sẽ xem như em cũng nguyện ý!" trong mắt Kiều Nam xẹt qua sự quỷ quyệt,ngón tay hoàn mỹ như một tác phẩm nghệ thuật nhẹ nhàng trượt đến xương quai xanh của cô, nhẹ nhàng vén y phục của cô lên, muốn xem chân mày của cô gái này sẽ nhíu thành dạng gì!
Tả Tình Duyệt giật mình, trong lòng chỉ có một ý niệm, đó chính là cô muốn ngăn cản hắn!
Cô không muốn!
Cô không ngừng cố gắng, muốn mở mắt ra, trong đầu hiện ra mặt của Cố Thịnh, ngọt ngào lúc hắn theo đuổi cô, dây dưa sau khi hai nguòi kết hôn, tất cả tràn vào suy nghĩ của cô.
"Vào giờ phút này, em chỉ là của anh!"
Những lời này cuối cùng nhảy vào trong đầu của cô, ngừng trong đầu cô cùng với khuôn mặt tươi cười dịu dàng của Cố Thịnh, không biết là hơi sức từ nơi nào tới, cô bỗng chốc mở mắt ra.
Tay vốn muốn tiếp tục trêu cợt cô của Kiều Nam đột nhiên cứng đờ, cả người tựa hồ bị đôi con ngươi trong suốt như tinh linh trong nước hấp dẫn, từ trong cặp mắt kia, hắn liếc mắt liền nhìn ra được sự tốt đẹp của cô gái này.
Hắn thủy chung tin tưởng, có thể biểu hiện lòng người nhất, chính là đôi mắt, mà cô gái trước mắt này không thể nghi ngờ đã có được môt đôi mắt hoàn mỹ, không phải ánh mắt của cô rất xinh đẹp, mà là thần sắc trong mắt cô làm cho người ta say mê.
Hắn nhìn cô, giống như là bị mang vào một vòng nước xoáy thâm thúy, hắn không bắt được bất kỳ vật gì, cũng không muốn bắt lấy cái gì, chỉ biết không ngừng trầm luân. . . . Trầm luân. . . . Lại trầm luân!
Quả nhiên giống như hắn nghĩ!
Không, là vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn!
"Anh. . ." Tả Tình Duyệt nhìn vào đôi con ngươi màu xanh, cả người nhất thời lạnh như băng, bởi vì lần đầu tiên nhìn thấy đôi mắt này, cô cho rằng trước mắt là một con rắn, khiến máu cả người cô đều ngưng đọng.
Nhưng nhìn kỹ, lại phát hiện, đôi mắt này rất mê người!
Tại sao có thể có cặp mắt xinh đẹp lại kinh người như vậy?
Giật mình vì bị hắn ôm ở trong ngực, Tả Tình Duyệt theo bản năng mở to mắt, không nhìn hắn, "Anh buông tôi ra!"
Thái độ lạnh lùng của cô như một chậu nước lạnh dập tắt nhiệt tình của Kiều Nam, trong mắt xẹt qua không vui.
Ánh mắt nhìn vòi nước, lúc này hắn đã đặt Tả Tình Duyệt ở trong bồn tắm, khóe miệng nhếch lên vẻ tà ác, Kiều Nam hắn cho tới bây giờ là người có thù phải trả, dĩ nhiên cũng sẽ phát tiết sự không vui của mình ra ngoài!
Đột nhiên, rào một tiếng, một cột nước đánh vào trên người của Tả Tình Duyệt, từ đỉnh đầu thẳng xuống dưới, khiến Tả Tình Duyệt vội vàng không kịp chuẩn bị!
"Oa. . . ." Tả Tình Duyệt lên tiếng kinh hô, thân thể cứng ngắc vừa rồi cũng nhất thời tốt hơn nhiều, hung hăng nhìn chằm chằm người đàn ông đang cười khẽ, cô dám khẳng định, hắn nhất định là cố ý!
Tiếp thu được ánh mắt chỉ trích của cô, Kiều Nam nhún nhún vai, xoay người đi tới chỗ vừa ngồi xuống, giống như hết sức hài lòng thưởng thức hình ảnh mỹ nhân tắm rửa.
Tả Tình Duyệt ở trong nước loay hoay một lát, chống lại cặp mắt tà ác của hắn, y phục trên người mình đã ướt nhẹp, trở nên trong suốt, người đàn ông này rõ ràng muốn sàm sỡ cô.
Kiều Nam biết trong lòng cô đang suy nghĩ gì, chỉ là cũng không giải thích nhiều, huống chi, hắn cũng muốn chiếm tiện nghi của cô!
Nhìn ánh mắt quật cường của cô, hắn càng cảm thấy cô gái này hết sức thú vị.
Khó trách khiến Cố Thịnh trầm mê, nếu như là hắn, hắn cũng sẽ thích cô gái này!
"Như thế nào? Có cảm giác dễ chịu hơn chút hay không?" Kiều Nam đột nhiên mở miệng, cặp mắt kia vẫn không có dời đi, vóc người của cô quả thật không tệ, mặc dù thon gầy, nhưng chỗ nên lồi vẫn lồi, một điểm này, lúc vừa rồi hắn ôm cô, cũng đã cảm thấy.
Tả Tình Duyệt đột nhiên ngẩn ra, lúc này mới chú ý tới thân thể vốn là nóng ran không chịu nổi của mình tựa hồ tốt hơn nhiều, ngước mắt nhìn người đàn ông này, tựa hồ không tin cố ý vừa rồi của hắn là vì tốt cho cô!
Tả Tình Duyệt cũng không giãy giụa nữa, ngâm toàn bộ thân thể của mình trong nước, chỉ lộ ra một cái đầu, "Anh bắt cóc tôi làm cái gì?" "Em tên là gì?" Kiều Nam không đáp hỏi ngược lại, hắn có nghe nói Cố Thịnh lấy vợ, chỉ là không có để ý tên tuổi vợ hắn, dù sao chỉ là một người phụ nữ, chỉ cần có thể uy hiếp Cố Thịnh, hắn cũng đã đạt tới mục đích, cần gì tốn tâm tư nhớ tên một người phụ nữ?
Nhưng hiện tại, hắn lại muốn biết cô tên gì.
"Tôi tên gì hình như cũng không liên quan với anh?" Tả Tình Duyệt lạnh lùng nói, mở to mắt, có chút không dám nhìn đôi mắt xanh kia.
"Không liên quan?" Kiều Nam vuốt trán, "Sao lại không liên quan? Vừa rồi cô gái gọi Tiểu Ngữ đó. . . ."
"Tả Tình Duyệt!" Tả Tình Duyệt không cam lòng nói ra khỏi miệng, người đàn ông này rõ ràng đang uy hiếp cô!
Tại sao những người đàn ông này đều thủ đoạn? Cố Thịnh là như thế này, người đàn ông trước mắt cũng là như vậy!
Giống như cô rất dễ uy hiếp!
Trong lòng xẹt qua khổ sở, cô quan tâm quá nhiều, ràng buộc quá nhiều, cho nên mới bị bọn hắn uy hiếp!
"Tả Tình Duyệt? Rất hân hạnh được biết em, tôi tên là Kiều Nam, Duyệt Duyệt!" Kiều Nam đi tới bên bồn tắm, lịch sự vươn tay với Tả Tình Duyệt.
Nếu như không phải trong hoàn cảnh như vậy, Tả Tình Duyệt nói không chừng còn sẽ rất ca ngợi thân sĩ ưu nhã này, chỉ là, tình huống của cô giờ phút này, sự ưu nhã của hắn khiến cô cảm thấy cực kỳ châm chọc.
Nghe được hắn thân mật kêu tên của cô, càng thêm cảm thấy người đàn ông ở trước mắt thêm mấy phần nguy hiểm.
Trầm mặc, trừ tiếng nước chảy, trong phòng tắm không còn thanh âm khác, Kiều Nam cứ vươn tay, nụ cười trên mặt vẫn rực rỡ, nhưng dần dần, nụ cười kia dần dần cứng ngắc, cuối cùng lại thêm mấy phần khổ sở.
"Duyệt Duyệt, em là người phụ nữ thứ nhất cự tuyệt bắt tay với anh! Hành động đặc biệt của em, anh sẽ cho rằng em là vì hấp dẫn chú ý của anh!" con ngươi sắc bén của Kiều Nam lóe lóe, tay vẫn không có buông xuống.
Tả Tình Duyệt giật mình, hấp dẫn sự chú ý của hắn?
Cô ước gì vạch rõ giới hạn vớingười đàn ông này, làm sao lại hấp dẫn sự chú ý của hắn? !
Từ trong nước vươn tay, cầm bàn tay rộng mở của hắn, chỉ muốn nắm nhẹ, rồi nhanh chóng né ra.
Nhưng, Kiều Nam giống như sớm biết ý đồ của cô, đợi đến tay của cô bỏ vào bàn tay của hắn, nhanh chóng nắm chặt, nhẹ nhàng kéo, Tả Tình Duyệt nghiêng về phía trước, khoảng cách với hắn nhất thời chỉ còn mấy cm.
"Duyệt Duyệt, em đã thành công gợi lên hứng thú của anh!" Kiều Nam nói ở bên tai của cô, giống như là đang tuyên cáo cái gì.
Tả Tình Duyệt cảm nhận được hô hấp của hắn, người đàn ông này giống Cố Thịnh, làm cho người ta cảm thấy rất bị áp bức, khiến cô không biết làm sao.
Gợi lên hứng thú của hắn? Cô chưa bao giờ muốn gọi lên hứng thú của hắn!
Đang lúc ấy thì, một hồi chuông điện thoại vang lên, ánh mắt Kiều Nam hơi đổi, nhận điện thoại, "Alo?"
"Anh Nam, Cố Thịnh đã tìm tới!"
Kiều Nam vừa nghe, trong mắt hiện lên sự tối tăm, nhanh như vậy đã tìm tới sao? Hắn đánh giá thấp tốc độ của Cố Thịnh rồi!
Chương 80: Người phụ nữ của hắn Kiều Nam cúp điện thoại, nhẹ nhàng ném đi, nhìn Tả Tình Duyệt trong nước, vốn còn muốn trêu cợt cô một lát, nhưng bây giờ ông xã của mỹ nhân tới, kịch hay. . . . Nên mở màn!
"Duyệt Duyệt, em đoán anh được đến tin tức gì?" Kiều Nam cúi người xuống, đến gần Tả Tình Duyệt, đỏ ửng trên mặt cô làm cho lòng người trong không nhịn được say mê, nghĩ đến thuốc trong cơ thể cô, nụ cười ở khóe miệng càng lúc càng sâu, xem ra trò chơi thật có nhiều niềm vui.
Nụ cười như vậy của hắn khiến Tả Tình Duyệt ngẩn ra, lúc này hắn trừ cực kỳ giống rắn độc, còn có mấy phần giống hồ ly giảo hoạt, người đàn ông này khó đối phó!
Nóng ran trong thân thể lại cuốn lấy cô lần nữa, Tả Tình Duyệt để cho thân thể mình hoàn toàn ở dưới vòi nước, để cột nước không ngừng cọ rửa thân thể của mình, để hòa hoãn dục vọng không ngừng dâng lên trong lòng, không để ý tới người đàn ông nguy hiểm này.
Kiều Nam nhún vai một cái, trong mắt xẹt qua vẻ kiên định, cô càng không để ý tới hắn, lại càng có thể kích thích dục vọng chinh phục trong lòng hắn, đây chính là thói hư tật xấu của đàn ông, thứ càng khó lấy, bọn họ càng nghĩ hết phương pháp lấy được, mà lấy được rồi, sẽ đối đãi như thế nào, vậy thì là một chuyện khác rồi !
Tròng mắt xanh lóe tia sáng chói mắt, bất kể cô có muốn biết hay không, hắn đều muốn nói cho cô biết.
"Là Cố Thịnh, hắn đến rồi!" Kiều Nam không chớp mắt nhìn Tả Tình Duyệt, quả nhiên nhìn thấy thân thể của cô đột nhiên cứng đờ, trên mặt xinh đẹp tinh xảo nhất thời hiện ra nụ cười.
Kiều Nam cau mày, nụ cười này có chút chói mắt, hắn rất không thích!
Hắn tới? Sao hắn biết cô ở chỗ này?
Nghĩ đến ngọt ngào vừa rồi của hai người, cô đột nhiên cảm thấy, trò chơi hạnh phúc giữa bọn họ còn chưa kết thúc!
"Em nói, ở trong lòng của Cố Thịnh, là bà xã em quan trọng, hay là em gái hắn quan trọng?" Kiều Nam hết sức không muốn nhìn thấy mặt bởi vì Cố Thịnh mà hưng phấn dị thường của cô, trong đầu hiện ra bóng dáng của Cố Thịnh, trong mắt có vật gì đó chợt lóe lên.
Tả Tình Duyệt đột nhiên cứng đờ, thẩn thờ đảo mắt nhìn về phía Kiều Nam, "Anh. . . . Có ý gì?"
Kiều Nam nhíu mày, ngồi ở bên bồn tắm, ánh mắt xuyên thấu qua mặt nước, nhìn về phía thân thể mềm mại xinh đẹp dưới nước, mi tâm nhíu lại, cô không phải nên đứng lên rồi sao? Ngâm lâu cũng không hay, da ngâm nhíu cũng không đẹp!
Không có được câu trả lời của hắn, Tả Tình Duyệt càng thêm bất an, không chút nào để ý tầm mắt của hắn để ở nơi đâu, kích động bắt lại cánh tay hắn, "Anh rốt cuộc muốn làm gì?"
"Em. . . . Đang sợ!" Kiều Nam nhân cơ hội nâng cằm của cô lên, nhìn thẳng hai mắt của cô, thấy run rẩy và bất an trong mắt cô, trong lòng đã hiểu mấy phần.
Cô đang sợ? Trong lòng của Tả Tình Duyệt xác thực đang sợ, cô sợ suy nghĩ vấn đề vừa rồi của hắn, trên thực tế, đáp án của vấn đề này rất đơn giản, ở trong lòng của Cố Thịnh, cô cũng chỉ là một công cụ chuộc tội, hắn hận cô! Càng sẽ không để ý cô, cho nên, cô đối với hắn mà nói, không phải là gì, càng thêm kém với Cố Tâm Ngữ hắn thương yêu!
Tả Tình Duyệt dần dần buông lỏng tay ra, nhưng Kiều Nam không muốn buông ra, kéo cổ tay của cô, ép cô nhìn vào cặp mắt của mình, con em xanh cực kỳ thâm thúy, "Duyệt Duyệt, chúng ta chơi một trò chơi!"
Trò chơi?
Không!
Tả Tình Duyệt theo bản năng lắc đầu, cô không muốn chơi bất kỳ trò chơi nào, bởi vì cô biết, vô luận là trò chơi gì, cô đều không chơi nổi!
"Không muốn chơi?" Kiều Nam khẽ cau mày, giọng nói mang theo vài phần khổ não, "Nhưng mà tôi lại rất muốn chơi, em nói nên làm cái gì?"
Tả Tình Duyệt nhàn nhạt liếc hắn một cái, người đàn ông này thật đúng là biết đùa giỡn!
"Có phải anh muốn chơi, tôi liền phải chơi với anh hay không?" Tả Tình Duyệt khổ sở cười cười, tựa hồ từ đầu đến giờ, quyền lựa chọn vẫn luôn không ở trên tay của cô, cô chỉ có thể bị thao túng bị động, loại cảm giác này. . . Rất đáng ghét!
Cô muốn thoát khỏi!
"Đúng! Duyệt Duyệt em thật thông minh!" Kiều Nam nhẹ nhàng sờ sờ đầu của cô, giống như đối đãi sủng vật vẫn biểu hiện tốt.
"Trò chơi gì?" Tả Tình Duyệt lui về phía sau, không muốn dựa vào quá gần hắn, nhưng người đàn ông này lại như là cố ý trêu cợt côg, cô càng lui về phía sau, thân thể cao lớn của hắn cũng di động lên trước, đi theo cô, như hình với bóng, có cảm giác cô làm sao cũng không thoát khỏi được.
"Trò chơi gì, một lát em sẽ biết, hiện tại anh muốn thương lượng vấn đề tiền cược với em." mặt anh tuấn của Kiều Nam và mặt của Tả Tình Duyệt chỉ cách một chút, cô gần như có thể cảm nhận được hơi thở hắn thở ra đánh vào trên mặt của cô, trong lòng ngẩn ra, xôn xao trong thân thể lại hồi phục lần nữa.
"Đánh cuộc. . . . Tiền cược?" Tả Tình Duyệt cố nén rên rỉ ra tiếng, không muốn yếu thế trước mặt người đàn ông này.
Khôn khéo như Kiều Nam, làm sao không thấy rõ tình huống giờ phút này của Tả Tình Duyệt, sợ rằng hiện tại cô bị thuốc hành hạ cực kỳ khó chịu rồi!
Cố tự trấn định, thật là khó cho cô!
Chỉ là, cô gái như vậy mới có thể dẫn tới hứng thú của hắn, không phải sao?
"Đúng, tiền cuợc, nếu như mà anh thua, em có thể bảo anh làm bất cứ chuyện gì, như thế nào?" Kiều Nam nâng gương mặt mê hoặc người lên, nhíu mày, "Cam kết của anh rất đáng tiền!"
Tả Tình Duyệt không bị sự tránh nặng tìm nhẹ của hắn mê hoặc, vẫn phòng bị nhìn gương mặt yêu nghiệt, "Tôi thua phải trả giá thế nào?"
Người đàn ông này sẽ không làm ăn lỗ vốn!
Kiều Nam cười khẽ, vuốt ve cái trán, xem ra hắn đánh giá thấp thông tuệ của Tả Tình Duyệt, ở tình huống này, còn có lý trí xác định lợi thế cô muốn, quả thật không tệ!
Xem ra muốn lừa dối vượt qua trước mặt cô, là không thể thực hiện được!
"Nếu như em thua, làm người phụ nữ của anh! Em yên tâm, anh sẽ cho em tất cả thứ em muốn, bao gồm thứ Cố Thịnh không cách nào cho em, anh đều có thể cho em!" Kiều Nam tựa vào khóe môi cô, nhẹ nhàng hôn.
Tả Tình Duyệt ngẩn ra, theo bản năng phất tay, muốn đẩy gương mặt tự tin này ra, nhưng, lại bị người đàn ông nhanh nhẹn cầm tay cổ tay.
"Thế nào? Suy nghĩ một chút?" bộ dạng Kiều Nam như gió nhẹ nước chảy, gương mặt này của hắn, không đánh được! Không phải vậy. . . Rũ mí mắt, che kín sắc bén chợt lóe lên.
"Tôi có thể không đồng ý sao?" "Không, em không thể!" Khóe miệng nâng lên nụ cười, chuyện hắn đã quyết định, không cách nào cải biến, hỏi ý cô, cũng chỉ là bày tỏ tôn trọng đối với cô, nếu không thể đạt thành nhận thức chung, hắn cũng không cần để ý ý tưởng của cô!
Quả thế!
Tả Tình Duyệt hừ lạnh trong lòng, người đàn ông này thật là bá đạo, không chỉ có bá đạo, mà còn dối trá!
"Tôi là bà xã của Cố Thịnh!" Cố Thịnh chắc là sẽ không cho phép! Cho dù hắn tặng mình cho người đàn ông khác, nhưng, hắn thủy chung nắm cô trong tay, không phải sao?
"Tôi không ngại em không phải xử nữ!" Kiều Nam có thâm ý khác nói, nếu như cô gái đó là Tả Tình Duyệt trước mắt, hắn có thể phóng khoáng yêu cầu trước sau như một của cô đối với bạn trên giường, mà chính bởi vì cô là người phụ nữ của Cố Thịnh, thì càng khiến chuyện trở nên thú vị, không phải sao?
Chương 81: Hai người đàn ông đàm phán Oanh một tiếng, Tả Tình Duyệt cảm giác trên mặt mình như bị tạt nước, không phải do tác dụng của thuốc, mà bởi vì người đàn ông này không hề che giấu cái mình muốn.
Lời nói của cô hoàn toàn bị hắn xuyên tạc rồi, nhưng nhìn thái độ của hắn, cũng là một bộ dáng tự đắc, trong đầu của cô toát ra ba chữ ‘ muốn đánh đòn ’!
Đúng, người đàn ông này chính là cần cho ăn roi, không duyên cớ trưng ra một bộ dáng đẹp mắt đến thế!
Quả nhiên nhìn người không thể chỉ nhìn bề ngoài!
Kiều Nam nhìn mặt cô đỏ ửng, trong lòng đã rất lâu không có được cái cảm giác vui vẻ này, càng thêm xác định quyết định mới vừa rồi của mình không hề sai!
"Cứ như vậy đi, anh thua, anh sẽ làm bất cứ chuyện gì em muốn nếu em thua, sẽ phải trở thành người phụ nữ của anh!" Kiều Nam bá đạo giải quyết dứt khoát, không cho Tả Tình Duyệt bất cứ cơ hội nào để phản đối nữa.
Hắn nói qua, một khi hắn đã quyết định, chắc chắn sẽ không làm cho người khác có cơ hội phản đối!
"Anh. . . . . ." Tả Tình Duyệt lại một lần nữa lãnh giáo sự bá đạo cùng vô lễ của người đàn ông này, cô căn bản không còn kịp nói thêm gì nữa, đã nhìn thấy Kiều Nam ưu nhã đi ra khỏi phòng tắm.
"Nhớ quấn khăn tắm kỹ lưỡng rồi hãy ra ngoài! Nếu để bị cảm, anh sẽ đau lòng!"
Trong không khí truyền đến giọng nam dễ nghe, xen lẫn tiếng cười nhẹ, Tả Tình Duyệt gần như có thể tưởng tượng được dáng điệu phách lối của hắn.
Trong lòng mơ hồ có chút bất an, Cố Thịnh tới, cộng thêm cái trò chơi trong miệng Kiều Nam, cô nhất thời càng thêm lo sợ
Căn phòng hội nghị rộng rãi, hai người đàn ông ngồi đối diện nhau, trong không khí tràn ngập mùi hương cà phê, nhưng bầu không khí lại có vẻ cực kỳ đè nén.
"Cố tổng tài, có thể được anh đại giá quang lâm, đó là vinh hạnh của tôi, nếm thử một chút cà phê trendynet của tôi, xem có khác nơi khác không?" Kiều Nam nở nụ cười trên môi, nhưng đó là nụ cười khiến kẻ khác không thể từ chối.
Tả Tình Duyệt nghĩ không tệ, về Kiều Nam có hai loài động vật để hình dung, một con rắn máu lạnh, hoặc một con hồ ly giảo hoạt, mà bây giờ ở trước mặt Cố Thịnh, hắn ta giống một con hồ ly hơn.
Cố Thịnh mặt không biến sắc hơi cong môi một cái, đôi mắt nhìn chằm chằm vào đối phương, "Nam ca đại danh đỉnh đỉnh của thế giới ngầm, thông minh như anh, chắc cũng biết lần này tôi tới không phải để uống cà phê !"
Kiều Nam mới từ nước ngoài trở lại thành A, liền mang cho thành phố này một rung động thật lớn, trong thời gian rất ngắn, đã khống chế cả giới hắc đạo của thành phố, trước đó, hắc đạo ở thành A giống như là trong lịch sử Ngũ Hồ thời Lục Quốc, các bang phái đều có một phần thế lực của mình, nhưng người đàn ông này lại phá vỡ cục diện này, trở thành lão Đại duy nhất trong thế giới ngầm ở thành A, năng lực của hắn như thế nào, Cố Thịnh không chút nào hoài nghi.
Chỉ là, hắn không biết, tại sao hắn lại đối đầu với mình?
Kiều Nam, người này cùng hắn trước giờ không có giao tình, không phải sao?
"Ha ha. . . . . . Cố tổng tài quả nhiên là một người sảng khoái!" Kiều Nam bật cười, nhìn Cố Thịnh ngồi đối diện, người đàn ông này có thể ở chi phối nền kinh tế ở thành A, thủ đoạn cùng sự kiên quyết của hắn sớm có nghe thấy, khi trở về, Kiều Nam đã điều tra rất nhiều, chỉ trong thời gian ngắn ngủi ba năm, tập đoàn Cố thị dưới bàn tay của hắn cơ hồ lớn gấp mười lần.
Kinh tế thành A, có thể cũng coi là của nhà hắn!
Khi hai cường địch gặp nhau, hoặc là trở thành bằng hữu, kết thành liên minh, hoặc là thành kẻ địch, căm thù lẫn nhau.
Mà hai người bọn họ, tựa hồ thuộc vế sau.
"Người đâu?" tay Cố Thịnh khẽ nắm chặt trên bàn, thật vất vả biết được tin tức Tiểu Ngữ, hắn liền lập tức chạy tới, Tiểu Ngữ là cô em gái hắn yêu quý nhất ở trên thế giới này, hắn sẽ không để cho bất kỳ ai tổn thương cô!
"Người? Người nào?" Kiều Nam nhíu nhíu mày, không hiểu nhìn Cố Thịnh.
Cố Thịnh nhất thời đen cả mặt, trong mắt xẹt qua tia không vui, " bản lãnh giả vờ của Kiều Minh Chủ còn không nhỏ, anh mời em gái Cố Tâm Ngữ của tôi đến làm khách, tôi cám ơn anh chiêu đãi, chỉ là thời gian không còn sớm, thân thể em tôi không tốt, lại không thích người lạ, kính xin Kiều Minh Chủ có thể để cho cô sớm đi về nhà nghỉ ngơi."
"em gái Cố tổng à? Cô đúng là ở chỗ tôi, chỉ là cô cũng không giống anh nói không thích người lạ, cô vừa nhìn thấy tôi, liền gọi đại ca, nếu không phải tôi từ nhỏ là trẻ mồi côi, nhất định sẽ cho rằng cô ấy thật đúng là em gái mình !"
Trong mắt Kiều Nam chợt lạnh như băng, Trần Nhân Như kia chỉ cho Cố Thịnh biết Cố Tâm Ngữ ở trên tay hắn, còn Tả Tình Duyệt?
Nghĩ đến đôi mắt xinh đẹp kia, trong lòng Kiều Nam nhất thời thấy hứng thú.
Sắc mặt Cố Thịnh lại trầm hơn, đại ca? Tiểu Ngữ gọi hắn đại ca? Làm sao có thể?
"A, đúng rồi, hôm nay chỗ của tôi cực kỳ náo nhiệt, trừ em gái của anh ra, còn có một người phụ nữ nữa, anh biết không?" Kiều Nam nhíu mày, không chớp mắt nhìn Cố Thịnh, quan sát từng biểu hiện rất nhỏ của hắn.
Người đàn ông này luôn trấn định ở trên bàn đàm phán, đó vẫn là truyền kỳ ở thương giới, Kiều Nam ngược lại muốn nhìn một chút, ở trên bàn đàm phán, hắn có thể hay không có chút dao động!
trong lòng Cố Thịnh chỉ có an nguy của Cố Tâm Ngữ, người hắn quen biết rất nhiều, không phải ai cũng đều có thể làm cho hắn nhớ thương .
Kiều Nam thấy hắn không chút cử động, cảm thấy thiếu hứng thú, bưng ly cà phê lên, nhàn nhạt uống một hớp, hết sức hài lòng với mùi vị này, để ly xuống, giương mắt nhìn thẳng Cố Thịnh.
"Vị kia không phải anh không biết, cùng anh có chút quan hệ, nghe nói cô trước đây không lâu gả cho nhà giàu có nhất ở thành A." trên mặt Kiều Nam nở nụ cười ưu nhã, nụ cười kia nhàn nhạt, rồi lại làm cho người ta hận không được muốn tát cho một cái.
Cô không phải nên ở khách sạn Cẩm Hoa hoặc là về nhà sao?
Giống như nghĩ đến cái gì, trong lòng Cố Thịnh khẽ nguyền rủa ra tiếng, đáng chết!
"Anh muốn gì?" Cố Thịnh điều hòa lại cảm xúc, không biết vì sao, trong đầu hắn không ngừng hiện ra khuôn mặt của Tả Tình Duyệt, cô hiện tại như thế nào?
Nữ nhân kia quá mức đơn thuần, đối với ai cũng không đề phòng, rất dễ dàng liền tự gây nguy hiểm cho chính mình!
Đáng chết!
Hắn hận không thể đem Tả Tình Duyệt treo ngược lên đánh cho một trận!
Hắn đang tức giận nên không có phát hiện, trong lòng mình lo lắng cho Tả Tình Duyệt vượt ra khỏi tưởng tượng của mình.
Kiều Nam nhún vai một cái, cũng không trả lời hắn, mà là nhấn điều khiển ti vi, một giây kế tiếp, vốn là vách tường màu trắng biến thành thủy tinh trong suốt, xuyên thấu qua thủy tinh, có thể thấy bên trong có hai gian phòng.
Trong một cái phòng, Cố Tâm Ngữ cầm một con búp bê trong tay, đang lầm bầm lầu bầu.
Qua một cái phòng khác, trên mặt giường lớn có một nữ nhân đang nằm, nữ nhân kia hắn rất quen thuộc, chính là vợ của hắn —— Tả Tình Duyệt!
Cô lúc này đang giãy dụa thân thể, bộ dáng cực kỳ mê người.